Một đêm mộng mị..
Nó chập chờn cố ru mình vào giấc ngủ nhưng không thành..
Cuộc đời thật trớ trêu khi cứ vô tình cho nó chứng kiến những điều đau đớn đến vậy.
Cũng khá lâu rồi, nó cũng biết tình cảm của nó vơi đi ít nhiều.. Nó cố gắng lấy đà để hoàn thành cái gọi là " VÌ NÓ " nhưng mà sự thật thì luôn phũ phàng... NÓ KHÔNG THẺ, NÓ KHÔNG LÀM ĐƯỢC.
Tại sao thế nhỉ??
Tại sao? Tại sao chứ?
Nó bế tắc trong một mớ bòng bong những suy nghĩ..
Nó không khóc, cứ cười tươi như thể chuyện đó k có gì đáng để nó bận tâm..
Nhưng nó lại quỵ xuống khi nhìn thấy chiếc xe quá đỗi quen thuộc, nơi đó quá đỗi gần gùi..
Tim nó đập loạn xa, nó cảm nhận rất rõ từng mách máu trong người nó dường như đông cứng lại..
Tay chân nó run bần bật.
Nó sao thế nhỉ? Chuyện bt mà. Nó biết sẽ có nhiều lần như thế, nhưng sao cái lúc đó nó lại k thể cảm thấy bt nhỉ???
Nó thu hết sức lực cuối cùng thở đều, rút đt và gọi..
Anh trả lời vô can..
Nó bình tĩnh chỉ đc chốc lát..
Nhưng dù sao nó vẫn k thấy hối hận về những gì mình cư xử ngày hôm qua.
Nó đã quá bình tĩnh rồi..
Thôi nào, không nghĩ nữa.. Chuyện bt mà.
Thở đều
Thở đều
...
Cố lên, nó vẫn đang cười mà :)
Saturday, 6 August 2011
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment