Saturday, 3 September 2011

Phanh and Thanh

Lại một đêm mất ngủ..

Chìm trong nỗi đau, kỉ niệm ùa về, mọi thứ như cơn bão kéo đến bủa vây lấy tâm hồn non nớt của nó.. nó yếu đuối chống cự, nhưng dường như sự chống cự chỉ là hình thức, nó để mặc kỉ niệm giằng xé, dày vò trái tim, lý trí..

Nó khóc

Từng giọt nước mắt lăn dài

Nó cũng không buồn gạt

Cứ mặc đó

Thả trôi

Nó muốn để tâm trạng, cảm xúc của nó rơi tự do


.............


Rồi đâu sẽ có đó..

Sẽ là như vậy?

Nó hít một hơi thật sau

XÓA

Những bức ảnh, những dòng tin nhắn, số điện thoại, mọi thứ

Nó mang hộp kỉ niệm TY ra và nhìn ngắm, vuốt ve..

Có bao nhiêu thứ trong 4 năm qua..

Nó giữ hầu hết những hóa đơn của 2 người, nó hạnh phúc lưu giữ lại những khoảng khắc 2 người bên nhau.

Nhẹ nhàng đọc lại, nhớ lại, xếp lại... rồi ĐỐT

Chôn vùi kỉ niệm qua ngọn lửa.

Dường như đêm nay nước mắt nó nhiều hơn bao giờ hết..

Không có ai lấy ông tay áo chấm từng giọt nước mắt lăn dài trên má cho nó, những ngón tay thân thương kia không còn gạt nước mắt và vuốt ve nó vỗ về, yêu thương..

Nó thấy mình CÔ ĐỘC quá....!!

Nó đang nhớ lắm, nhớ da diết, nó đến cồn cào, nhớ dự dội như ngọn lửa kia đang thiêu rụi những kỉ niệm, thiêu luôn cả trái tim mong manh của nó..

NHỚ, NHỚ QUÁ

Anh ở đâu? Giờ này Anh có đang nhớ nó, đang nghĩ về nó như nó đang nhớ về Anh k?

Nó ước gì có phép nhiệm màu cho nó biết điều đó..
Nó mong ước có đc cái cảnh cửa thân kì của Doraemon để nó có thể tới bên Anh bất cứ khi nào nó muốn..
Nó viển vông quá phải k? Ảo ảnh quá...

Tỉnh mộng

Trở về với hiện thực

....


Bế tắc

Không lối thoát

Khó khăn

Đau đớn

Nặng lòng

Nó quỵ ngã trên con đường TY của chính nó

Nó THUA CUỘC rồi

Quay về đi thôi

....

No comments:

Post a Comment