Wednesday, 28 April 2010

Tình yêu

Có thể nhiều người phụ nữ không thích bị sở hữu. Tôi thì khác, là mẫu đàn bà chung thủy đơn thuần, yêu ai thì chỉ biết có riêng người đó, nhưng tôi lại có sự mạnh mẽ của gió, muốn bay… Nên tôi cần một bàn tay đủ mạnh, để níu giữ cơn gió này. Tôi thích cái cảm giác bị sở hữu và bị giam cầm. Với tôi, điều đó tốt. Tôi cần tôn thờ người đàn ông của mình, coi họ là lẽ sống…. chứ không cần lông bông với cuộc sống phập phồng ngoài kia….Trên đời này có thật lắm loại người, hiếm hoi sinh ra đứa như tôi, nên mới buồn cười như vậy. Bởi vì tôi quá đỗi ngông cuồng, nên tôi cần một người đàn ông đủ để làm cho tôi sợ, nhưng tôi lại cũng yếu đuối đến đỉnh điểm, nên người đàn ông đó cũng phải khiến cho tôi tin… tin rằng anh ấy sẽ không bao giờ rời bỏ tôi… cho dù có bất cứ điều gì xảy ra trên đời!


.............................................................................


Nếu yêu, phải có đủ ham muốn muốn sở hữu, có đủ ghen tuông để giành giật, có đủ khát vọng để người ấy thuộc về mình.

Trên đời này chẳng bao giờ tồn tại một mối quan hệ công bằng, mà ở đó cả hai người không ai chịu thiệt. Sẽ luôn có một người phải hy sinh, để giữ cho mối quan hệ đó lâu bền.

Và anh ơi, nếu một ngày anh cưới em, suy nghĩ thật kỹ hoặc ngông cuồng cho quyết định đó. Thì em sẽ trở thành một người vợ tốt – em không biết dùng mỹ từ nào hơn, em sẽ là người hy sinh cho sự lâu bền vững chãi.
 
Em sẽ nuôi dưỡng sự hy sinh đủ lớn, để có thể hớn hở đợi anh về cho dù anh có đi đâu lâu đến mấy.

Em sẽ buông tay anh ra, khi anh muốn đi. Sẽ nắm tay anh lại, khi anh muốn ở.

Em sẽ ghen tuông vừa đủ và cởi mở hết mình. Em không yêu cầu anh chung tình, vì đó là điều nên tự giác, nhưng em sẽ tự nguyện không làm khác, sẽ luôn tự giác một lòng một dạ với anh.

Em sẽ đề cao cái sĩ diện của anh, và nèn chặt cái tôi của em xuống!
 
Tình yêu của em sẽ mang anh quay trở về – trở về nhà của hai chúng ta 

 
 
 
 


 

No comments:

Post a Comment