Friday, 21 October 2011

........

Tình cảm vốn dĩ là một thứ rất tự nhiên. Lòng chưa đủ nặng thì người ta sẽ thiếu quan tâm nhau, sẽ quên nhau là hiển nhiên rồi, cũng không nên lấy làm tiếc nuối, trách móc hay oán giận gì nhau. :)

Đừng chỉ nói "Tạm biệt nhé!" hãy nói "Hẹn gặp lại!" nữa :X"

Vì em có thể gần gụi với bất kỳ ai trên đời, nhưng để tìm một người hiểu được niềm vui sướng của em 'khi em cắt dán những hình ảnh của a và em làm thành 1 cuốn album tự tạo ' thì lại là một chuyện vô cùng hên xui :).

Vậy nên em thấy :" Cuộc sống này thật đẹp, mọi thứ xung quanh em đều tuyệt vời theo cách suy nghĩ của riêng em.. Và anh cũng thật TUYỆT đối với em " :x :xxxx

Cuối tuần bình yên, hạnh phúc!!

Friday, 14 October 2011

Một mình..

Em một mình

Một mình buồn

Một mình vui

Một mình khóc

Một mình ngấm 

Một mình..

Niềm vui có bao giờ dài lâu bên em không? 

Biết rằng đi qua khổ đau mới thấy giá trị của niềm vui , hạnh phúc

Nhưng sao em đi mãi, qua hết nỗi đau này tới nỗi đau khác, em chưa từng thấy niềm vui ở lại bên em lâu bao giờ..
Nó chỉ ghé qua thăm em như một quy luật của cuộc sống, cho em nếm đủ dư vị của tình yêu.. 
Em tự gồng mình cố gắng tạo niềm vui cho mình.. Tự cười với mình qua tấm gương nhỏ..
Em là vậy đó, luôn một mình.. 

Mong một ngày niềm vui ghé qua em dài lâu.. cho em hạnh phúc tận hưởng.. 
Nhưng dường như không được..

Em lặng lẽ..

Ngẫm

..

Ngày hôm nay, bây giờ.. Em buồn.. Em khóc.. Em một mình trong bóng tối..
Không muốn nói với anh, sợ anh phiền lòng.. 

Trong em luôn có một khoảng không trống rỗng.. Dành cho mình em..

..

Thursday, 13 October 2011

Thư Của Mẹ - Thanh Ngọc | Tải, lyrics, nhạc chờ bài hát

Thay Anh gửi tặng đến Mẹ..
Cám ơn Mẹ đã mang Anh ấy đến bên con..!!

Thư Của Mẹ - Thanh Ngọc | Tải, lyrics, nhạc chờ bài hát


Tuesday, 11 October 2011

Lại Gần Hôn Anh - Bằng Kiều | Album

Lại đây bên anh, hãy nói ta luôn yêu nhau tim ta chẳng đổi thay đâu
Hãy nói em không ra đi cho anh đừng buồn chia ly...
Lại gần với anh...

Wednesday, 5 October 2011

Nguyễn Hải Phong Góc Tối lyrics


Giữa góc tối đó ai đang co ro, ai đang như thân cò
Nơi phố buốt lạnh lùng, tiếng khóc ngại ngùng
Nắng gió khắp lối tôi đi muôn nơi, tôi đây quen lâu rồi
Vẫn cứ thế mình tôi, góc tối..

Chú Rể - Nguyễn Hồng Thuận | Tải, lyrics, nhạc chờ bài hát


..Từng ngày em lại thấy yêu em và nhớ anh nhiều hơn
Mỗi lần xa là nhớ.. chỉ muốn mong được quay về
Để lại được bên nhau, lại được rộn ràng trong hạnh phúc
Chỉ thế thôi mà vui..

Monday, 3 October 2011


Em cứ viết rồi lại xóa

Xóa rồi lại viết

Xóa xóa

Lại viết

Nhưng cuối cùng em chọn xóa..
Em không muốn mọi người biết suy nghĩ, tâm tư tình cảm của em..

Em giấu nó cho riêng em..! Chỉ mình em!

Em đã từng bị tổn thương nên em k chp phép mình làm tổn thương người khác, không muốn ai đó buồn đau giống như em đã từng..
Em bỏ qua những suy nghĩ ngổn ngang về Anh, mặc dù điều đó rất khó..

Nhưng cuối cùng rồi em cũng đã chiến thắng, chưa làm đc nhiều, chưa biến điều đó thành thói quen nhưng chút đc chút ít rồi anh..

Cuộc sống mang lại cho em những bận rộn, những lo toan nhất định, điều đó khiến em vui, vì em cho phép mình cuốn vào công việc..
Em đi chơi với bạn bè, nói là bạn nhưng toàn bạn gái :P, và chỉ đi có 2 người, thi thoảng có 3,4.. và cũng có lúc có đến 10 cô xinh tươi đi chung với nhau vào quán ăn và làm đám mày râu xao nhãng việc nhậu nhẹt, đi ngoài đường khiến nhiều người ngoái nhìn..

Em thấy em trẻ ra từng ngày..

Em k còn cảm thấy nhất thiết phải liên lạc hay gặp anh như trước, em thấy k cần phải cố quên đi một người đã cùng mình gắn bó 5 năm..

Em cứ để cuộc sống cuốn em và anh trôi đi một cách tự nhiên nhất..

Cứ thế cuốn đi,

Chảy trôi

Em vẫn nhớ anh hàng ngày, đêm đến vẫn ôm đt hoặc laptop để ngắm ảnh anh..

Vẫn vừa làm việc vừa nhớ đến anh như thể anh là hơi thở, là nhịp đập con tim em vậy..

Em thấy vậy nhẹ nhàng, thoải mái hơn là việc em cứ cố phải quên, cố phải k nghĩ đến anh..

So với việc em cứ để cảm xúc của em diễn biến theo bản năng tự nhiên của con người dễ hơn rất nhiều.

Em kiềm chế cảm xúc tốt hơn, em vẫn sms cho anh mỗi khi e nhớ quá, vẫn mail cho anh như trc, vẫn thi thoảng nháy đt anh nếu em nổi hứng thích thế :P

Em là con gái và mãi mãi là con gái, chẳng gì thay đổi đc điều đó.. Vậy nên những việc em làm cũng rất con gái :P.

Em và chị ấy quen nhau qua fb, qua Anh.. Chị ấy đến với em hay em đến với chị ấy cũng là cái duyên, có duyên mới gặp đc nhau, mới quen và biết nhau.. Dù là tốt duyên hay ác duyên thì âu cũng là "cái duyên" mà thôi..

Chị ấy, người con gái đó, khi em lờ mờ cảm nhận thấy điều gì đó, em k biết có chính xác hay không? hay do sự nhạy cảm của em quá lớn?
Em đã ngừng liên lạc với chị ấy, trc đây em và chị ấy có nói chuyện nhưng rất thoải mái, hoàn toàn vui vẻ :), em k hề có chút nghi ngờ j..

Kể từ khi..

Em biết..

Em để chế độ Permanently offline, sau đó đc vài hôm thì em deleted nick ra khỏi fr list.. Ngay sau đó là hàng loạt block cho fb của em..

Em không ghét bỏ gì chị ấy, chỉ là em k muốn nhìn thấy, nhìn thấy em sẽ đau, và buồn lắm.. nên em làm vậy..

Chị ấy dường như cảm nhận đc điều đó và chị ấy bắt đầu hỏi em.. rằng tại sao em em k xài fb nữa? k thấy xài G+ nữa..

Em k phải dân công nghệ, nhưng em thắc mắc tại sao em xóa nick chị ấy rùi, sao c ấy thấy em online đc nhỉ? đọc đc stt của em :(.

Thời gian gần đây, chị ấy liên tục chat với em.. Chúng em chỉ nc như 2 chị em với nhau, k ai bảo ai nhưng cả 2 đều k nhắc đến anh trong những câu chuyện đó..
Em cứ vô tư cười nói, c ấy cũng vậy.. Nếu k có anh có lẽ chúng ta đã thực sự yêu quý nhau :).
Chị ấy tặng em chiếc áo gile, em tặng chị ấy áo thun và con heo hồng giống c ấy..

Chỉ là những món quà rất đơn giản, k nặng về kinh tế.. nhưng dẫu sao thì hình như chị ấy và em cũng có chút tình cảm với nhau :P.

Em không biết có phải em hiểu lầm k ? nhưng nếu có thì E thực sự xin lỗi.
Còn nếu cảm nhận của em là đúng.. Thì xin cứ để chúng ta tự nhiên với nhau như vậy..

Ông trời đã sắp xếp cho chúng ta gặp nhau trong cuộc đời này và cùng yêu chung một người đàn ông :)

Cám ơn Anh, cám ơn chị, cám ơn cuộc sống cho em cảm nhận đc những dư vị đặc biệt của Tình Yêu!


Friday, 30 September 2011

Nếu anh yêu cô gái từng bị tổn thương........

Nếu anh yêu một cô gái từng bị tổn thương, làm ơn hãy kiên nhẫn...
Vì cô ấy đã mất đi một nửa trái tim mình, từng đón bình minh bằng đôi mắt sưng húp, từng làm việc quên ngày quên tháng để quên đi một vết thương lòng. Vì cô ấy từng cho đi rất nhiều để rồi nhận lại một vết thương mà có lẽ suốt đời không lành lại được. Vì cô ấy là một cô gái rất yếu mềm...

Cô ấy đã đến bên anh, rung động bởi những quan tâm, yêu thương thật lòng của anh. Cô ấy đã dũng cảm cho và nhận yêu thương thêm một lần nữa. Thì anh, người cô ấy đang gắn bó, đừng ép tình cảm của cô ấy phải tiến triển quá nhanh. Bởi cô ấy sợ...

Điều đầu tiên cô ấy sợ là làm anh tổn thương. Thật là như vậy đấy. Cô ấy băn khoăn mình đến với
anh vì điều gì, tại sao anh và cô lại yêu nhau? Vì anh quá tốt hay anh đẹp trai và giàu có? Vì anh là người đã ở bên lắng nghe và lau nước mắt cho cô?... Chỉ khi nào cô ấy không tìm ra lý do "vì sao mình yêu anh", cô ấy sẽ đến và ở lại bên anh vô điều kiện. Đó là lúc cô ấy yêu chính bản thân anh.

Nếu anh chưa từng yêu, chắc anh không thể hiểu cảm giác này. Hơn ai hết, cô ấy biết tình yêu mong manh đến thế nào, thoắt đến, thoắt đi như một cơn gió. Hơn ai hết, cô ấy hiểu nỗi đau do tình yêu gây ra sâu sắc đến bao nhiêu. Và vì yêu anh nên cô ấy không thể để anh phải chịu nỗi đau giống như cô ấy đang mang trong lòng.

Không phải là mối tình đầu của một cô gái, chắc chắn anh sẽ có nhiều thiệt thòi. Trước hết, đó là cảm xúc không còn vẹn nguyên. Cô ấy đã qua cái thời đòi anh phải chiều chuộng, qua những lúc giận hờn vì những chuyện cỏn con và trẻ con. Nhưng anh đừng vì thế mà nói năng thiếu thận trọng làm cô ấy tổn thương bởi giờ đây, tâm hồn cô ấy thật mong manh và nhạy cảm. Bất cứ điều gì anh chưa "uốn lưỡi" trước khi nói cũng làm cô ấy liên tưởng đến quá khứ và ảnh hưởng không tốt đến tình cảm hiện tại cũng như mối quan hệ của hai người.

Không phải là mối tình đầu của cô ấy, anh sẽ phải tốn nhiều công sức hơn để dành được trọn vẹn tình cảm yêu thương. Nhưng anh yên tâm, khi đã dành được thì điều đó hoàn toàn xứng đáng bởi khi cô ấy đã cam tâm tình nguyện thì đó là một sự thiết tha khó có thể đổi dời.
Tuy nhiên, hãy cố gắng hiểu và thông cảm cho những rung động nhỏ trong lòng cô ấy, trong trường hợp nó không dành cho anh, không phải vì anh. Nếu cô ấy rũ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ không một chút cảm xúc thì có thể anh sẽ là nạn nhân tiếp theo. Nhưng nếu cô ấy luôn trân trọng và gìn giữ thì anh cũng sẽ được nâng niu trong một nửa còn lại của trái tim cô ấy.

Mối tình vừa đi qua đã lấy đi của cô ấy nhiều điều nhưng tất cả những gì còn lại, kể cả cuộc đời, sự tự do, mơ ước của cô ấy... là dành cho anh. Vậy nên, làm ơn hãy kiên nhẫn..

--

Sưu tầm

Tuesday, 13 September 2011

"Rõ ràng mỗi người là một cá thể độc lập, tại sao một người lại có thể lưu luyến một người khác như thế, đến nỗi không thể rời xa và cũng không thể quên"

Tuesday, 6 September 2011

Monday, 5 September 2011

..........


Bất giác Trịnh Vi cảm thấy vô cùng thanh thản, cô tha thứ cho người đàn ông đã từng phụ bạc cô đó, cũng tha thứ cho tình yêu vô cớ của mình thưở nào. Cô đã từng vun tưới những năm tháng thanh xuân đẹp nhất của đời mình lên người đàn ông đó, dành trọn cuộc đời và nước mắt, để tình yêu đâm chồi nảy lộc, cho dù cuối cùng không đơm hoa kết trái, nhưng điều này có gì quan trọng, kể cả không có Trần Hiếu Chính, tuổi xuân của Trịnh Vi cũng sẽ không bất hủ đời đời.

Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thưở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa - những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân của chúng ta.

Trích " Anh có thích nước Mỹ không?" - Tân Di Ổn

P/S: Cô tưởng rằng đó là ánh trăng rực rỡ nhất trong cuộc đời cô, nhưng trăng tròn sáng quá, cuối cùng sẽ lạnh giá..

Saturday, 3 September 2011

Phanh and Thanh

Lại một đêm mất ngủ..

Chìm trong nỗi đau, kỉ niệm ùa về, mọi thứ như cơn bão kéo đến bủa vây lấy tâm hồn non nớt của nó.. nó yếu đuối chống cự, nhưng dường như sự chống cự chỉ là hình thức, nó để mặc kỉ niệm giằng xé, dày vò trái tim, lý trí..

Nó khóc

Từng giọt nước mắt lăn dài

Nó cũng không buồn gạt

Cứ mặc đó

Thả trôi

Nó muốn để tâm trạng, cảm xúc của nó rơi tự do


.............


Rồi đâu sẽ có đó..

Sẽ là như vậy?

Nó hít một hơi thật sau

XÓA

Những bức ảnh, những dòng tin nhắn, số điện thoại, mọi thứ

Nó mang hộp kỉ niệm TY ra và nhìn ngắm, vuốt ve..

Có bao nhiêu thứ trong 4 năm qua..

Nó giữ hầu hết những hóa đơn của 2 người, nó hạnh phúc lưu giữ lại những khoảng khắc 2 người bên nhau.

Nhẹ nhàng đọc lại, nhớ lại, xếp lại... rồi ĐỐT

Chôn vùi kỉ niệm qua ngọn lửa.

Dường như đêm nay nước mắt nó nhiều hơn bao giờ hết..

Không có ai lấy ông tay áo chấm từng giọt nước mắt lăn dài trên má cho nó, những ngón tay thân thương kia không còn gạt nước mắt và vuốt ve nó vỗ về, yêu thương..

Nó thấy mình CÔ ĐỘC quá....!!

Nó đang nhớ lắm, nhớ da diết, nó đến cồn cào, nhớ dự dội như ngọn lửa kia đang thiêu rụi những kỉ niệm, thiêu luôn cả trái tim mong manh của nó..

NHỚ, NHỚ QUÁ

Anh ở đâu? Giờ này Anh có đang nhớ nó, đang nghĩ về nó như nó đang nhớ về Anh k?

Nó ước gì có phép nhiệm màu cho nó biết điều đó..
Nó mong ước có đc cái cảnh cửa thân kì của Doraemon để nó có thể tới bên Anh bất cứ khi nào nó muốn..
Nó viển vông quá phải k? Ảo ảnh quá...

Tỉnh mộng

Trở về với hiện thực

....


Bế tắc

Không lối thoát

Khó khăn

Đau đớn

Nặng lòng

Nó quỵ ngã trên con đường TY của chính nó

Nó THUA CUỘC rồi

Quay về đi thôi

....

Thursday, 11 August 2011

Suy nghĩ

‎1 người có niềm tin sẽ mạnh hơn 10 người chỉ quan tâm.
1 người dám hành động sẽ mạnh hơn 10 người chỉ có niềm tin.
1 người duy trì được hành động đó hàng ngày sẽ mạnh hơn 10 người chỉ làm một lúc.
1 người hành động triệt để, tạo được ra giá trị sẽ mạnh hơn 10 người chỉ hành động hàng ngày.
1 người biết kết hợp tất cả những người hành động triệt để cùng thực hiện mục tiêu lớn hơn, họ sẽ thành công.

Saturday, 6 August 2011

Mộng mị

Một đêm mộng mị..

Nó chập chờn cố ru mình vào giấc ngủ nhưng không thành..
Cuộc đời thật trớ trêu khi cứ vô tình cho nó chứng kiến những điều đau đớn đến vậy.
Cũng khá lâu rồi, nó cũng biết tình cảm của nó vơi đi ít nhiều.. Nó cố gắng lấy đà để hoàn thành cái gọi là " VÌ NÓ " nhưng mà sự thật thì luôn phũ phàng... NÓ KHÔNG THẺ, NÓ KHÔNG LÀM ĐƯỢC.

Tại sao thế nhỉ??

Tại sao? Tại sao chứ?

Nó bế tắc trong một mớ bòng bong những suy nghĩ..
Nó không khóc, cứ cười tươi như thể chuyện đó k có gì đáng để nó bận tâm..
Nhưng nó lại quỵ xuống khi nhìn thấy chiếc xe quá đỗi quen thuộc, nơi đó quá đỗi gần gùi..
Tim nó đập loạn xa, nó cảm nhận rất rõ từng mách máu trong người nó dường như đông cứng lại..
Tay chân nó run bần bật.

Nó sao thế nhỉ? Chuyện bt mà. Nó biết sẽ có nhiều lần như thế, nhưng sao cái lúc đó nó lại k thể cảm thấy bt nhỉ???

Nó thu hết sức lực cuối cùng thở đều, rút đt và gọi..

Anh trả lời vô can..

Nó bình tĩnh chỉ đc chốc lát..

Nhưng dù sao nó vẫn k thấy hối hận về những gì mình cư xử ngày hôm qua.
Nó đã quá bình tĩnh rồi..

Thôi nào, không nghĩ nữa.. Chuyện bt mà.

Thở đều

Thở đều

...

Cố lên, nó vẫn đang cười mà :)

Tuesday, 2 August 2011

Mưa

Mưa xối xả
Mưa trắng đường, trắng phố..

Ai cũng vội vã đi thật nhanh về nhà tránh cơn mưa cuối Hạ
Thời tiết HN giờ sao nũng nịu như đứa trẻ lên 3 vậy..
Đang nắng bỗng đổ mưa rào, giống tâm trạng của ai đó..

Suy nghĩ vẩn vơ..
Hôm qua nhỏ bạn thân tặng 2 cuốn sách,
Một cuốn để thêm nụ cười :" Nhật kí Louis bướng bỉnh - Đưa bố mẹ vào khuôn phép" - Pete Johnson.
Một cuốn gạt đi nỗi buồn, dũng cảm đứng lên sau tổn thương tình ái :" Hãy quên anh ta đi" - Rhonda Findling.

Nhẹ nhõm quá..
Cứ thế này nhé,

Ngủ yên

...

Sẽ qua

......

Nhẹ nhàng

Sunday, 3 July 2011

Tình yêu và Lý trí




Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, các tính cách sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm. Một ngày nọ, chúng tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó.

Thông minh đề xuất : "Chúng ta cùng chơi trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý trí la lớn "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé !"
Lý trí tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm :"Một, hai, ba...", Đức hạnh và Thói xấu cuống cuồng đi kiếm chỗ để nấp. Dịu dàng nấp sau mặt trăng. Phản bội nấp sau những vườn bắp cải. Yêu mến cuộn tròn giữa những đám mây. Nồng nàn trốn ngay giữa trung tâm trái đất. Nói dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới một hồ lớn. Tham lam trốn trong một bao tải... Và Lý trí đã đếm đến bảy mươi, tám mươi... chín mươi. Lúc này tất cả đều tìm được chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình yêu trong trái tim mình. Khi Lý trí đếm tới một trăm, Tình yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hoa hồng ...

Lý trí bắt đầu tìm kiếm. Lười biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt. Sau đó lần lượt Dịu dàng, Nói dối, Nồng nàn, Yêu mến... cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình yêu. Ghen ghét với Tình yêu, Ghen tỵ đã thì thầm vào tai Lý trí: " Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình yêu đấy ".

Lý trí bước lại gần và bắt đầu tìm kiếm. Lý trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm và dừng lại khi trái tim của Lý trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu. Tình yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình yêu. Lý trí khóc thét lên : " Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây ? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ ?"
Tình yêu nói: " Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi ". Và đó là lý do vì sao Tình yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý trí .

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Kiềm chế
Bình tĩnh
Tự tin
Không cay cú

Saturday, 25 June 2011

Anh - Hồ Quỳnh Hương



Nhớ Anh quá!!

Friday, 6 May 2011

"Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời

(Phunutoday) - Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn. Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.
Mô tả ảnh.
Lý Khai Phục - tác giả bài viết.
 
Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC.
 
Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác.
 
Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm hồn, nội dung, tư duy của bạn.
 
Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn.
 
Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.
 
Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về cái đó.
 
Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ, đôi chút thương xót nhỏ nhoi.
 
Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Bạn không nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ.
 
Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố nâng niu những giá trị bản thân, cho dù bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những gì bạn đang có.
 
Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với những con người đang ngụy trang là họ thức thời, cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi trẻ có trôi qua cũng không khuất phục được.
 
Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu của cuộc đời, sự xấu xa của con người, sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống.
 
Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ tuổi già.
 
Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng đừng quỳ xuống.
 
Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái gì
 
"Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn". - Lý Khai Phục
 
Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình, rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn từng khóc.
 
Đàn ông hãy xác định cho mình một mục tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh, và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi xuống nhìn đất dưới chân mình.
 
Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn phải luôn là Hai.
 
Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn bị tổn thương tới lần thứ hai.
 
Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ sĩ hay bọn văn sĩ trẻ, cũng như đừng làm bạn với những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết với đời, cũng tuyệt đối không được bạn bè với những người đàn ông không có nghề nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề.
 
Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn. Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng cứa chính là bạn.
 
Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã đàn ông chỉ định giao du với mình bạn chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời với những bạn bè nào khác.
 
Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu, baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là một người đàn ông, bạn không phải thú cưng của ai.
 
Khi một người đàn ông hoặc một người đàn bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ.
 
Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia tay người tình. Nghe lời khuyên của người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất cứ thứ gì hay ho.
 
Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời vẫn còn những người đàn ông tốt và những người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt trùng trùng biển người trong đời để tìm đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế” hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu như thế thường làm người ta hiểu rằng, bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống nghiêm túc, chưa trưởng thành.
 
Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã.
 
Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành niên, nên ít nhất, cũng không thể làm một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ, để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn.
 
Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu tóc có màu khác người, mặc một bộ quần áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên người một thứ mùi nước hoa, thì người khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn của người khác không mang ý trầm trồ ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu xí của người đàn ông trước mặt.
 
Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi hám. Xin hãy tôn trọng những người có thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở đâu.
 
Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng để có được những thứ tốt đẹp hơn.

--- Nguồn Phunutoday.vn ---

Tuesday, 12 April 2011

Suy nghĩ

- Đừng để mình sống một cuộc đời vô nghĩa.
- Đừng để mình phải tranh cãi những chuyện vụn vặt.
- Đừng để mình phải khóc lóc vì những vết thương nhỏ.
- Đừng để mình phó mặc tương lai trong tay người khác.

Jimrohn

Wednesday, 30 March 2011

Bạn chưa từng khóc khi xem clip- Đây sẽ là lần đầu tiên - VTC News.flv



Hãy yêu thương khi bạn vẫn còn trên cõi đời này....!!

Thursday, 24 March 2011

24/03/2011

I'm not ok! 
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!
I'm not ok!

Sunday, 20 March 2011

Có lẽ, tất cả những gì chúng ta từng có đều tốt đẹp.... Chỉ cần, chúng ta không còn sở hữu nó...

Quá khứ chỉ còn là quá khứ. Dù có lưu luyến cũng không nên quay đầu lại, bởi quay đầu lại sẽ làm mất đi những gì tốt đẹp ban đầu, và rồi sẽ thất vọng mà thôi. 

Thursday, 24 February 2011

It's me, Phuong Anh

Là tôi đây.. Phương Anh

Tôi đi chùa, có người nhìn tôi nói :" Tôi có một đôi mắt to, mũi củ tỏi, môi dầy và cong cớn, mặt tròn, lông mày rậm.." Số tôi sướng.... :)
Về cơ bản thì đúng là tôi sướng, tôi hạnh phúc hơn nhiều người.. Tôi có Cha, có Mẹ, có họ hàng gần xa, có những người bạn tốt, có một gia đình đủ đầm ấm, đủ ồn ào để tôi lớn lên và học hỏi. 
Tôi có quan niệm rằng phụ nữ thì nên đọc sách, nên áp dụng những điều mình đọc đc vào cuộc sống... Đôi khi, sách chỉ là lý thuyết, là kình nghiệm của tác giả đã áp dụng, đã trải qua, chưa fải kinh nghiệm của mình. Nên với tôi thì cần thực hành. Học thì nên đi đôi với Hành :). 
Nhưng một số ít lại nói rằng đọc sách và lớn lên theo sách vở thì sẽ rất ngây thơ, trong sáng.... Theo tôi hiểu thì ngây thơ, trong sáng fụ thuộc vào tính cách và hoàn cảnh con người lớn lên... Còn lớn lên theo kiểu đọc sách rồi thực hành, ra ngoài đi làm, tiếp xúc với cuộc sống thì như vậy phụ nữ đc coi là mang nhiều tính cách xã hội... 

Tôi không nghĩ vậy!

Thường thì, xã hội có rất nhiều hạng người, đa dạng về tính cách, suy nghĩ. Vậy nên, mỗi ng đều có một điểm đặc biệt chẳng ai giống ai... Hãy nhớ rằng:" Bạn là duy nhất trên trái đất này" :)

Mọi người nhìn tôi thường nói, con bé này nhìn tướng nhàn hạ, gia đình cũng khá giả có khi nó chả biết làm gì.... Con gái mà đoảng quá!!
Nhưng tôi có thể vừa địu em trên lưng vừa hát vừa rửa bát, làm việc nhà... Có thể giặt tay cả vài chậu quần áo to đùng, có thể nấu vài chục mâm cỗ, rửa vài chục mâm bát, có thể khâu quần áo đẹp như may, thêu thùa, đan lát tôi làm đc tất, tôi thích hát những bài ca dao ru em ngủ để em biết rằng em là người con gái Việt Nam, nên biết, nên nghe, nên nhớ những câu ca dao, tục ngữ.. 
Tôi có thể đi shopping, tán chuyện cả ngày với cô bạn thân, viết thư dài hàng chục trang cho Người Yêu khi cảm hứng cứ ùa về, có thể thức mòn mỏi chờ anh đi đánh Poker bên nhà bạn đến 5,6h sáng vẫn chưa về... 

Nhất định k chịu ăn trước nếu như anh vẫn chưa ra ăn và ngồi gõ tạch tạch trên bàn phím laptop, vẫn làm như k có chuyện gì khi 2 đứa giận dỗi, vẫn cười toe khi anh bảo :" Đến lúc mình fải xa nhau rồi" để rồi anh khuất bóng nước mắt tuôn xối xả...
Có thể trông ngóng tin anh cả vài tháng trời khi anh k liên lạc và chắc mẩm rồi a sẽ liên lạc thôi. Cố gắng kiên trì, nhẫn nại đợi tin anh.... 

Nhảy cẫng lên khi nhận đc tin nhắn anh muốn gặp em ... Tim đập thình thích và cảm giác hồi hộp như những ngày mới yêu... Tôi là thế đấy.... Giữ trọn cảm xúc khi bên anh và nghĩ về anh.


Tôi chẳng hề kiêu ngạo đâu, tôi biết thế! Tôi tự tin và biết mình muốn gì và điều này làm cho một số người cảm thấy khó chịu.
Có thể họ khó chịu vì bản thân họ không biết mình muốn gì? Hoặc có thể vì khó chịu để mà khó chịu thôi…chứ bản chất thì tôi có làm gì ảnh hưởng đến nền “hòa bình chung của thế giới” đâu?!



ôi chẳng màu mè hoa mỹ, cũng chẳng buồn làm bản thân mình bóng bẩy, cũng chẳng ưa giả ngoan hiền để chiếm cảm tình! Không lẽ tôi cứ phải e ấp tà áo dài mới là truyền thống? Tuyên bố tập trung học hành chẳng thiết yêu đương mới là ngoan? Nụ cười e ấp mới là hiền? Nói bản thân mình là kém cỏi thì mời là khiêm tốn?
Tôi thì nghĩ mình không chung hệ suy nghĩ này! Tất nhiên tôi chẳng phản đối gì những ai mặc áo dài hay tập trung học hành hay cười e ấp cả, đây chỉ là tỉ dụ thôi – nói rõ để các bạn hiền khỏi tranh thủ chụp mũ tôi!
Tôi nghĩ mình mặc quần short áo thun vẫn có thể truyền thống, quan trọng là truyền thống trong suy nghĩ, trọng những giá trị con người, văn hóa, giá trị gia đình và bản thân mình. Tôi có bạn trai tôi cũng vẫn ngoan, căn bản tôi có bạn trai và tôi chung thủy với anh ấy! Tôi chẳng nay bữa người này, họa bữa người kia hay lúng liếng gì sất! Tôi nhí nhố nhảy nghịch hay cá tính lạnh lùng tôi vẫn có thể hiền được, hiền trong cách cư xử và lối sống đối với những người xung quanh mình. Tôi chẳng cần nói mình kém cỏi, nhưng tôi vẫn biết mình là ai, và tôi biết học hỏi, biết lắng nghe, vậy là tôi vẫn có thể khiêm tốn!



Tôi chẳng quen nói những lời đẹp lòng người, đôi khi lại thiệt thòi cho tôi! Vì thế người ta mới cho tôi là cái đứa “ngỗ nghịch” ấy! Thỉnh thoảng phải “phết” cho một cái vào mông cho bõ ghét!
Ngược lại tôi được gì nhi? À, tôi được là chính tôi! Tôi được nói những gì mình nghĩ, ăn những gì mình thích, cười khi mình muốn cười, khóc khi mình muốn khóc, nhảy lên khi mình hứng chí, viết thơ khi mình thấy yêu.



Đấy, cái thích là ở chỗ đó! Thỉnh thoảng muốn ủ rũ, sầu muộn thì phải cho phép mình ủ rũ sầu muộn. Đừng có giả lả đeo cho mình cái mặt nạ ra ngoài đường để diễn kịch.
Tôi thich…là tôi ở chỗ đó!


Và tôi cũng thích mọi người yêu tôi là vì chính bản thân tôi chứ không phải một hình tượng phù phiếm nào đó! Tôi đá nói là làm, đã hứa là sẽ giữ lời. Tôi không thích nói dối, cũng chẳng muốn quanh co. Tôi thích thì tôi yêu, tôi không thích thì tôi coi như không nhìn thấy!

Sống như thế có bàng quan lắm không?
Hay đó là cái lẽ kỳ thú ở đời mà tôi có được?


Tôi đi đến nơi, có người nói xấu, có người nghe được kể lại, tôi cười hì hì…thế à? Tôi không để ý! Vậy người ta cứ bực bội nhỏ nhoi, rình rập tôi làm gì nhỉ? Tôi cũng có nghe thấy, nhìn thấy đâu?
Thực tình thì năm nay tôi muốn làm nhiều thứ lắm! Một trong nhiều thứ đó là tôi muốn viết thật nhiều! Vì tôi nhận ra rằng một năm trôi qua thật nhanh, cuộc sống trôi qua thật nhanh. Tôi mà không nhanh nhanh thu gom những kỷ niệm của cuộc đời mình, yêu như chưa từng được yêu, sống như chưa có ngày mai….thì có lẽ phí quá!
Năm nay tôi muốn sống cho chính bản thân mình; chậm hơn, ý nghĩa hơn, và nhiều trải nghiệm hơn!
Vì có thể một ngày mai tôi không còn trên thế giới này nữa, phút tôi nhắm mắt, sẽ có nhiều kỷ niệm ùa về, nhiều yêu thương ùa tới! Thật nhiều!


Là tôi...

Wednesday, 23 February 2011

HN-SG

Chuyến đi công tác lần này chẳng có gì đặc biệt ngoài việc updates các quy định mới của công ty...
Toàn họp với hành khiến mình chán ngấy, ngồi trong fòng họp nghe các sếp nói mà ù hết cả tai.. Mình đi máy bay cả trăm lần thì 101 lần bị ù tai :@).
Sáng xuống sân bay nắng đẹp :x, ngoài Hn thì mưa fùn suốt nên nhìn thấy nắng là sướng điên lên :">.. Trc khi đi mình mặc tương đối mát nên xuống sân bay quen khí hậu lun :P.
Mọi ng về Hotel mình qua nhà bác bên Q.Bình Thạnh ở, thăm họ hàng lun....
Trưa đi ăn cùng công ty, chiều họp hành và giờ là đang nghỉ ngơi chuẩn bị đi ăn tiệc tiếp đón của cty ;))..
Nhớ Anh quá, ước j anh ở đây... Anh cũng hay đi Sg nhưng đi không có mình :(, kì ghê!
Nhà cửa ở đây rẻ hơn ngoài HN, 4,5tr là thuê đc 1 em chung cư ngon lành rùi :X. Chả như ngoài HN 5tr mà nhàvẫn bt k đc đẹp lắm, gọi là tạm đc.
18h19': Điện thoại reo

- Alô, em nghe

- Mọi ng đang chờ ngoài cửa rùi ra đi em đi ăn xong đi chơi :))

- Okie, e ra liền

Bye bye :-h

Tuesday, 22 February 2011

21 lý do vì sao bạn nên đọc sách

Hiện nay, cùng với sự phát triển của truyền hình và Internet, số lượng các bạn trẻ thích đọc sách ngày càng ít đi. Nhưng các bạn có biết rằng, đọc sách thực sự  rất có ích cho chúng ta đấy. Sau đây là 23 lý do vì sao chúng ta nên đọc sách này:

1. Không giống như tivi, những cuốn sách buộc bạn phải sử dụng bộ não của mình. Đọc sách khiến bạn phải suy nghĩ nhiều hơn, vì thế sẽ thông minh hơn hẳn.

2. Mọi người đều cần những cuốn sách giải thích những vấn đề nào đó. Sách sẽ làm rõ hơn những vấn đề “khó nhằn” và cung cấp cho chúng ta những kiến thức mà không lớp học nào giảng dạy.

3. Đọc sách sẽ làm tăng vốn từ của bạn, đặc biệt là đọc sách ngoại văn. Bạn sẽ học ngoại ngữ tốt hơn nhiều bằng cách đọc sách đấy.

4. Bạn luôn muốn đi đến thật nhiều nơi, nhưng vì hoàn cảnh hay tài chính mà chúng ta không thể đi hết những nơi mình muốn. Đọc về những địa điểm đó là cách thú vị và rẻ nhất để tìm hiểu về chúng.

5. Sách giúp bạn tăng cường khả năng tập trung. Đọc sách là lúc não chúng ta đang “tập thể dục”, chúng khiến chúng ta không nghĩ linh tinh đến những vấn đề khác.

6. Sách giúp bạn tự tin hơn. Trở thành một “chuyên gia” về một chủ đề nào đó mà bạn đã từng đọc chắc hẳn sẽ khiến bạn “phổng mũi” với bạn bè.
Tăng cường trí nhớ. Sách, không giống như game, giúp kéo dãn các noron thần kinh theo cùng hướng, giúp bạn nhớ những chi tiết, những câu nói, câu chuyện …lâu hơn.

7. Sách thường tuyệt hơn một bộ phim. Thật ra sách mang lại cho chúng ta nhiều hình ảnh và màu sắc hơn một bộ phim, đó là bởi cả câu chuyện đều được dựng lại trong chính trí tưởng tượng của chúng ta.

8. Học mọi nơi mọi lúc. Sách rất dễ cầm theo, bạn có thể cầm sách theo mình đến bất cứ đâu, và có thể tận dụng thời gian để đọc sách và tăng kiến thức.

9.Tăng khả năng sáng tạo. Sách đưa bạn đến với những thông tin mới và hoàn chỉnh hơn, khiến bạn nảy ra nhiều ý tưởng sáng tạo hơn.

10. Giúp bạn hòa đồng hơn. Đọc sách giúp bạn biết thêm nhiều thứ, vì thế sẽ không cảm thấy lạc lõng khi nói chuyện với bạn bè. Hơn nữa, khi câu chuyện “tắc tịt” thì sách có thể gợi ý cho chúng ta những chủ đề mới để cuộc nói chuyện thoải mái và cởi mở hơn.

11. Cách giải trí giá rẻ. Bạn có thể đến thư viện đọc sách hàng giờ hoàn toàn miễn phí. Trong khi đó, giá vé xem phim ngày nay ngày càng cao, đắt hơn sách rất nhiều.

12.Tự học với tốc độ của mình. Khi đọc sách, không có giáo viên nào đứng bên cạnh thúc giục, không có các lớp học với thời gian khắt khe. Bạn có thể học ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào, nhanh hay chậm tùy thích.

 
Còn chờ gì nữa. Hãy tìm ngay một cuốn sách để đọc đi thôi.

13. Kết thêm nhiều bạn mới. Sách giúp bạn tăng kiến thức và bạn rất có thể sẽ tìm thêm được những người bạn mới có cùng chung sở thích với mình, những người bạn mà tưởng chừng không bao giờ chơi  được với nhau.

14. Những cuốn sách do các giáo sư, chuyên gia viết thường được lập luận rất chặt chẽ và viết về nhiều khía cạnh của 1 vấn đề. Đọc sách này giúp bạn có khả năng giữ lập trường kiên định trước những ý kiến nhiều chiều.

15. Tác giả người Canada Brian Tracy nói để trở thành chuyên gia trong một lĩnh vực, hãy đọc 100 cuốn sách về lĩnh vực đó. Duy trì điều đó trong 5 năm, bạn sẽ là một chuyên gia quốc tế. Với sự trợ giúp của blog và Internet, thời gian đó có thể rút xuống 2-3 năm.

16. Đọc sách sẽ giúp bạn đỡ mắc lỗi hơn, bởi nhiều trường hợp và kinh nghiệm đã được miêu tả rất kĩ trong sách.

17. Tìm thấy sự bất ngờ. Đôi khi sách sẽ làm bạn bất ngờ với những điều bạn chưa từng ngờ tới. Như thể là mở ra một vùng trời mới, khiến bạn vô cùng thích thú và muốn chia sẻ niềm vui thích ấy với những người khác.

18. Làm giảm sự buồn chán. Không có việc gì làm trên tàu? Chờ xe bus? Bạn bè cao su? Hãy đọc sách trong khoảng thời gian đó.

19. Thay đổi cuộc sống của bạn. Những thông tin học được từ sách rất có ích, nó có thể thay đổi cách nhìn nhận của bạn về thế giới, hay thậm chí cứu sống bạn trong nhiều trường hợp.

20. Là nguồn ý tưởng vô tận. Nhất là khi bạn là người làm những nghề cần đến ý tưởng, một cuốn sách phù hợp không bao giờ là sự lựa chọn tồi.
Giảm stress. Giống như các cách giải trí khác, sách giúp bạn giải tỏa đầu óc. Hơn thế nữa, đọc sách trước khi đi ngủ có thể khiến bạn ngủ dễ dàng hơn sau một ngày căng thẳng.

21. Giúp bạn kiếm tiền. Tăng kiến thức nghĩa là tăng cơ hội. Người ta vẫn nói, kiến thức là sức mạnh. Bạn có thể kiếm các công việc khác với mức lương hấp dẫn hơn, hoặc có những ý tưởng sáng tạo mới mang lại cho bạn những khoản tiền không nhỏ.

Friday, 18 February 2011

Giá Trị của Thử Thách

Một con tằm phải trải qua bao đau đớn để tự chui ra khỏi cái kén và trở thành con bướm biêt bay.

Một hạt giống nằm sâu trong lòng đất nảy mầm phải tự vươn thẳng lên xuyên qua tầng đất dày để thành cây cứng cáp.

Con tằm nào được người ta cắt vỏ kén cho chui ra thì mãi mãi chỉ bò quẩn quanh cái kén mà ko bao giờ thành loài bướm biết bay.

Hạt giống nằm trên mặt đất dễ dàng nảy mầm nhưng sẽ bị bật gốc khi gặp cơn bão tố.

Con người không thể chọn cho mình nơi sinh ra nhưng có thể tự chọn cho mình một cách sống. Rèn luyện cho mình khả năng chịu đựng, bản lĩnh ý chí qua thử thách, khó khăn và cả thất bại. Thất bại có thể là điều tuyệt vọng với người này nhưng cũng có thể là may mắn với người khác - tùy vào cách chúng ta đón nhận bằng cách dũng cảm vượt qua hay tự than thân trách phận mà gục ngã.

Wednesday, 9 February 2011

.....

When everything become so stressed and hateful ...  When I'm too tired to try ... when I have to stop ... when I have time to look back ...  Behind my tiredness, inside my heart, I know that there is a blank ...  I'm not perfect ... My life is not full of happiness ...  I do miss u, so much :)  It's not the way that people can speak out "I miss u"  It seems to be a small stream in my mind ... flows day after day ... no one knows, event u ... I miss u so much, Darling :)

Thursday, 3 February 2011

[Vietsub] JOO - Bad Guy (360Kpop.com)


Nhớ Anh quá ......

Viết cho Năm Mão

Vậy là đã sang năm mới....
Phanh viết entry gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến mọi người. Đặc biệt  là Anh, năm nay sẽ là năm sức khỏe của Anh, Ước mong sức khỏe của anh đủ tốt để giúp Anh vượt qua sóng gió cuộc đời, mong Anh đủ khỏe để lèo lái con thuyền Gia Đình...
Năm mới đã tới, em vẫn còn vương vấn, hoài niệm những gì đã qua, Em mong sao khoảng cách gần lại, Em có thể đến bên Anh....
Cuộc sống có khó khăn, trắc trở, lắm chông gai, nhiều cạm bẫy nhưng Em vẫn cứ là Em, vẫn âm thầm bên cạnh Anh, đủ để Em biết Anh hoàn toàn bình yên, cứ yêu, cứ nhớ, cứ  chờ mong... Em vẫn cứ bướng  bỉnh như năm cũ... :P cái tính khiến Anh fát điên lên :">
Bướng vậy mới là Phanh.... :P

Sunday, 23 January 2011

Cảm nhận về văn hóa ứng xử ở Mỹ


Ảnh minh họa google.

Ăn xin cũng có văn hóa ứng xử của người ăn xin. Họ không bao giờ đeo bám, kể lể hay chìa tay trước mặt người đi đường, mà thường đứng ở ngã tư đông người giơ tấm biển "cần giúp đỡ".

Kính gửi Ban Thế Giới và diễn đàn Người Việt 5 châu. Trước đây tôi có viết một bài về "Được và mất khi đi định cư Mỹ", xin chân thành cám ơn ban biên tập đã cho đăng bài, xin trân trọng tất cả những ý kiến khen chê của bạn đọc trên diễn đàn.
Sau hơn một năm sống ở Mỹ, tôi có cảm nhận về văn hóa trong ứng xử của xã hội Mỹ mà tôi được tiếp xúc, xin nêu ra để chúng ta cùng nhau trao đổi.
- Văn hóa ứng xử nơi công cộng: Tiếng xin lỗi và lời cám ơn luôn được sử dụng nơi công cộng như siêu thị, nhà hàng, xe buýt... Khi lên xuống xe buýt, hành khách chào tài xế và ngược lại. Khi vào cửa bất cứ nơi nào, người đi trước đứng lại giữ cửa cho những người đi sau bước vào xong mới đến phiên mình và người đi sau luôn nói tiếng cám ơn người đã giữ cánh cửa cho mình đi vào. Khi có sự cố va chạm xảy ra thì lời xin lỗi luôn được vui vẻ chấp nhận. Từ khi ở Mỹ đến nay, tôi chưa thấy ai to tiếng hay cãi vã nhau nơi công cộng, mọi người luôn nhường nhịn nhau trong giao tiếp, nhất là xếp hàng theo thứ tự không bao giờ chen lấn giành chỗ cho dù bạn là ai (mới đây tôi xem trên một tờ báo online của Việt Nam nói về kỳ nghỉ hè ở Hawaii của Tổng thống Obama, ông ấy cũng đứng xếp hàng mua kem cho con như bao người khác, có kèm theo hình ảnh).
- Văn hoá ứng xử trong giao thông: Không có chuyện phóng nhanh, giành đường, vượt ẩu trên đường. Mọi người chấp hành luật giao thông như là một nét văn hóa của người lái xe. Đặc biệt ở ngã tư khi đèn tín hiệu giao thông bất ngờ trục trặc không hoạt động hay báo hiệu không đúng, thì mọi người nhường nhau, mỗi chiều di chuyển khoảng 4-5 chiếc sau đó tự động nhường đường cho chiều kia đi, 4-5 chiếc cứ thế lần lượt mà đi không xảy ra kẹt xe dù không có cảnh sát ở đó. Ở Mỹ có luật cấm uống rượu bia khi lái xe, nhưng điều quan trọng tôi thấy là ý thức tự giác của mọi người, hầu như không ai uống rượu bia khi lái xe (nếu có thì rất hiếm không đáng kể).
Tôi nói như vậy vì ở Việt Nam mỗi buổi chiều tối nhất là những ngày lễ hay cuối tuần, các nhà hàng, quán nhậu người đi xe (gắn máy, xe hơi) đến ăn nhậu rồi sau đó lái xe về có ai chấp hành đâu, mặc dầu có luật cấm uống rượu bia khi lái xe (trong số đó có tôi khi còn ở Việt Nam).
Những con đường nội bộ trong siêu thị, khu mua sắm, khu dân cư khi gặp người đi bộ băng ngang qua thì tất cả lái xe phải dừng lại nhường đường sau đó mới chạy tiếp. Xe hơi chạy rất nhiều trên đường cũng như trong trung tâm thành phố nhưng không có một tiếng còi xe, nhiều lúc thèm được nghe một tiếng còi xe như hồi còn ở Việt Nam nhưng không có, dù nhà tôi ở cạnh đường xe lưu thông. Giữa đêm khuya vắng vẻ không có chiếc xe nào qua lại nhưng người lái xe vẫn chờ đèn xanh ở ngã tư bật sáng lên rồi mới tiếp tục chạy.
- Văn hóa ứng xử nơi công sở, bệnh viện: Khi đến công sở, điều đầu tiên bạn nhận được là lời chào hỏi của nhân viên làm việc và hỏi bạn có cần được giúp không, sau đó rất vui vẻ giải quyết công việc cho bạn đến khi xong và không quên chúc bạn có một ngày tốt đẹp. Trong bệnh viện, khi bạn đến nhân viên hành chánh nhanh chóng làm các thủ tục, các cô y tá niềm nở đón bạn vào phòng chờ đợi, sau đó họ đi mời bác sĩ đến khám bệnh cho bạn. Các bác sĩ khám bệnh rất tận tình, nói chuyện nhỏ nhẹ với người bệnh, thật tuyệt vời trong giao tiếp với bệnh nhân làm cho bạn cảm thấy bệnh tình cũng được thuyên giảm phần nào.
- Văn hoá ứng xử trong mua sắm: Hàng hóa bạn mua được đổi hay trả lại trong vòng một tháng sau khi sử dụng nếu bạn cảm thấy không thích nó (không cần sản phẩm bị hư hay trục trặc) và người bán vui vẻ nhận lại. Tại mỗi nơi mua sắm đều có một quày chuyên nhận lại hàng hoá đã bán mà khách đem trả lại, mọi người đều vui vẻ không có tiếng cãi vã giữa người mua và người bán. Ở Mỹ khi mua nhà bạn cũng được trả lại cho người chủ trong một tháng vào ở nếu bạn không thích ngôi nhà đó nữa (việc này tôi đã chứng kiến).
- Văn hoá ứng xử với người tàn tật: Tất cả xe buýt công cộng đều thiết kế bộ phận nâng và hạ người ngồi trên xe lăng lên xuống xe buýt và được mọi người nhường cho đi lên hay xuống trước, trên xe có chỗ dành riêng cho họ. Tại các bãi đậu xe đều có nơi đậu xe hơi riêng của người tàn tật. Các siêu thị có loại xe đặc biệt giúp họ di chuyển lựa chọn hàng hóa trong siêu thị. Trong thiết kế đường xá ở Mỹ các vỉa hè đều có độ dốc thoai thoải với mặt đường tại các giao lộ ngã ba hay ngã tư, để người tàn tật ngồi xe lăn tự mình điều khiển lên xuống vỉa hè dễ dàng. Do đó họ có thể đi dạo phố một mình như người bình thường. Nhìn chung người tàn tật ở Mỹ được xã hội quan tâm giúp đỡ và hoà nhập tốt với cộng đồng.
- Văn hóa ứng xử với thiên nhiên: Thành phố nơi bạn tôi ở có rất nhiều hồ, các loài chim hoang dã như vịt trời, mòng biển, quạ, bồ câu... sinh sống, tụ tập đông đúc và thân thiện bên cạnh con người đi chơi xung quanh hồ. Khi đi chơi trên núi, tôi gặp những đàn nai, dê núi bình thản ngậm cỏ trên vách núi gần đường xe chạy qua mà không hề sợ sệt vì chúng không bị ai săn bắt cả.
Thậm chí ăn xin cũng có văn hóa ứng xử của người ăn xin, họ không bao giờ đeo bám, kể lể hay chìa tay trước mặt người đi đường. Thỉnh thoảng tôi thấy họ thường đứng ở ngã tư có đèn giao thông xe cộ hay dừng lại và cầm tấm bản nhỏ ghi chữ "cần giúp đỡ" hay ngồi một chỗ xin nơi có đông người qua lại mà không làm phiền ai cả (cũng xin nói thêm thường họ không làm việc và là những người nát rượu).
Xã hội nào cũng có nhiều nét văn hóa, trong đó văn hóa ứng xử tuy không có gì cao siêu, nó rất giản dị và bình thường, nhưng nó làm cho con người đối xử với nhau tốt đẹp hơn. Tôi chỉ nêu ra những cái phổ biến đã thấy và tiếp xúc được. Qua phần trình bày trên tôi không có ý đề cao xã hội Mỹ, tôi chỉ nhìn với góc độ văn hóa và tôi nghĩ rằng dù bạn là ai, sống ở nước nghèo, hay nước giàu có thì văn hóa ứng xử tốt trong sinh hoạt hàng ngày là giá trị chung cho mọi xã hội, chẳng qua là ta có hành xử nó như là một thói quen và trở thành ý thức của mỗi người trong cộng đồng qua nhiều thế hệ thì nó sẽ trở thành văn hóa.
Một nền giáo dục tốt cho con cái học tập, môi trường sống trong lành, xã hội mà mọi người đối xử với nhau có văn hóa và cơ hội đồng đều cho mọi người vươn lên tùy theo năng lực của mình đó là cái tôi cần khi đi định cư ở Mỹ. Còn việc kiếm tiền ư? Không phải là mục đích của tôi ở đây, vì ở Việt Nam tôi từng kiếm tiền, đối với tôi tiền như thế là đủ. Sau này đến tuổi già "Lá rụng về cội " tôi sẽ về Việt Nam nơi tôi sinh ra để sống vui vẻ hết quảng đời còn lại. Với tài sản còn ở Việt Nam (tiền gửi ngân hàng và nhà để lại tôi không phải lo lắng gì cả). Lúc đó tôi sẽ cố gắng sống tốt, làm gương cho cháu con và giáo dục chúng sống sao cho là người ứng xử có văn hóa.
Cuối cùng xin góp một ý kiến nhỏ gửi đến người giàu ở Mỹ, các bạn lên diễn đàn nói về nghề nghiệp, cách kiếm tiền làm giàu của mình đó là quyền của bạn và bạn có thể tự hào về điều đó. Chỉ có điều đừng nên khuyên bảo mọi người nên làm theo cách làm và cách suy nghĩ của bạn để tránh những tranh luận bài bác nhau không cần thiết trên diễn đàn.
Thân chào. Chúc các bạn nhiều sức khỏe, hạnh phúc. Cầu mong một mùa xuân vui tươi, an lành và thịnh vượng đến với mọi người Việt Nam chúng ta.
Lucky

Nguồn Vnexpress